应该是小儿垂钓古诗读音:
xiǎo ér chuí diào
《小 儿 垂 钓》
táng dài hú lìng néng
唐 代 胡 令 能
péng tóu zhì zǐ xué chuí lún
蓬 头 稚 子 学 垂 纶,
cè zuò méi tái cǎo yìng shēn
侧 坐 莓 苔 草 映 身.
lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu
路 人 借 问 遥 招 手,
pà dé yú jīng bù yìng rén
怕 得 鱼 惊 不 应 人.